Triều Tân không ngủ được lâu, khoảng mười giờ hơn đã tỉnh, vừa dậy là nhìn qua cửa phòng ngủ của Bài Bài rồi lại liếc sang phòng Hướng Vãn, nhưng chẳng thấy ai.
Cô xoa cổ, bước ra ngoài, thấy Hướng Vãn đang cuộn tròn trên ghế dài cạnh cửa sổ sát đất phòng khách.
Co ro chân, nghiêng mặt sang một bên, ngủ say sưa.
Triều Tân không gọi, nằm xuống sô pha kế bên, mở điện thoại lướt một lát rồi đeo tai nghe vào. Chẳng biết làm gì, nghĩ một hồi, cô quyết định nghe tiếp kỳ hai của kịch truyền thanh.
Nhưng lựa chọn này thật sai lầm.
Vì đến phút thứ 12, là đoạn cảnh nóng mà cô và Hướng Vãn đã thu âm.
Âm thanh trung thực cao độ truyền qua tai nghe, tiếng thở d.ốc của Hướng Vãn như phả vào tai cô, vào mắt cô, vào sâu trong tâm trí cô.
Cả khó chịu lẫn khao khát mãnh liệt đều thể hiện rõ ràng, không sót chút nào.
Cảnh nóng này không có gì đặc biệt với Triều Tân. Song đặc biệt là khi Hướng Vãn đang ngủ ngay bên cạnh.
Ít ai có thể trải nghiệm cảm giác này, tiếng em quyến rũ như tiếng hát yêu tinh biển, vọng lên từ vực sâu mê hoặc lòng người, còn cơ thể hoàn toàn không phòng bị nằm cách đó chỉ một mét. Lông mày thanh tú, hơi thở yên bình, Hướng Vãn lúc này mềm mại như em bé sơ sinh chưa hiểu sự đời.
Vành tai Triều Tân nóng lên, tắt vội, thoát khỏi ứng dụng. Một tiếng "cạch" nhỏ vang lên, lông mày Hướng Vãn khẽ động đậy.
Trên sô pha, Triều Tân cẩn thận xoay người, gáy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-trieu-that-tieu-hoang-thuc/2734006/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.