Gió đêm mát lạnh, dần có cảm giác sang thu, thực sự không nên mặc quần short. Lời Lâu Bình Bình nói không hẳn đúng, Hướng Vãn không quyến rũ được Triều Tân, mà tự thấy lạnh.
Xe cộ qua lại như mắc cửi, chuông xe đạp leng keng, bóng Hướng Vãn in trên thành xe buýt, lướt qua biển quảng cáo trên đó. Đến cổng trường, không khí sôi động hẳn lên, bạn học về muộn vây quanh mấy quầy hàng rong, chờ bữa khuya.
Hướng Vãn ngẩng đầu nhìn, có mì lạnh nướng, có cả xiên que nướng, thật ra cô không thích ăn mấy món này, nhưng bỗng thấy hơi cô đơn, là nỗi buồn man mác khi d.ục vọ.ng không được thỏa mãn trọn vẹn. Vì vậy, cô quyết định thỏa mãn cơn thèm ăn của mình.
Cô mua một cây xúc xích nướng, vừa ăn vừa đi vào trường. Vườn hoa dưới ký túc xá thoang thoảng mùi sữa tắm, vì có nhiều nữ sinh mới tắm xong xuống lầu hẹn hò, tóc ướt nhẹp, mặc váy ngủ hoặc đồ bộ.
Lướt qua một anh khóa trên đang chạy bộ, Hướng Vãn hạ cây xúc xích, nhường đường.
Rồi cô bị chó hoang trong trường đuổi.
Hướng Vãn sợ chó to, con chó hoang vừa sủa vừa chạy, cô hoảng hốt né, chạy vòng quanh vườn hoa, vậy mà lại quên mất lối vào sảnh ký túc xá.
Con chó thấy cô chạy, càng đuổi theo hăng hơn, sủa "gâu gâu gâu" cực phấn khích.
Hướng Vãn bị nó đuổi chạy thêm nửa vòng, ném cây xúc xích trong tay xuống, lăn đến chân con chó.
Con chó hoang dừng lại, "ực ực" ăn xúc xích. Hướng Vãn còn sợ, lại sợ que tre đâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-trieu-that-tieu-hoang-thuc/2734037/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.