Vào giữa thời gian trị vì của Vũ Đế, sau khi Vệ Thanh và Hoắc Khứ Bệnh càn quét tới Vương đình Hung Nô, thiết kỵ* Hung Nô đã không thể hùng phong áp sát biên thuỳ Đại Hán như trước đây nữa.
*Thiết kỵ: đội kỵ binh tinh nhuệ; kỵ nghĩa là cưỡi, kỵ binh là đội quân cưỡi ngựa.
Nhưng từ khi quốc lực Hán triều trở nên suy yếu, thử tiêu bỉ trường*, Hung Nô lại bắt đầu rục rịch, liên tiếp quấy nhiễu biên cảnh Hán triều. Ngoại trừ Hung Nô uy hiếp, uy hiếp lớn nhất đối với Hán triều đến từ một dân tộc du mục đang ngày càng cường thịnh khác – Khương tộc.
*Thử tiêu bỉ trường: về nghĩa đen chỉ bên này mất, bên kia mới sinh ra; chỉ mối quan hệ tỷ lệ nghịch, bên này giảm thì bên kia tăng.
Người Hán căn cứ vào vị trí địa lý chia người Khương thành Tây Khương, Bắc Khương, Nam Khương, Trung Khương. Những năm cuối Vũ Đế tại vị, người Tây Khương đã tập kết mười vạn đại quân, liên hợp Hung Nô, khởi xướng tấn công Hán triều. Tuy rằng người Khương cuối cùng thất bại, nhưng cái giá mà Đại Hán phải trả cũng cực kỳ thảm trọng, làm cho Vũ Đế đến chết vẫn tâm hận không thôi, dặn dò bốn vị Phụ chính đại thần cần phải hết sức đề phòng người Khương. Sau khi Vũ Đế băng hà, người Khương thấy quốc lực Hán triều suy yếu, lại liên tiếp sinh nội loạn, đối với khu vực Hà Tây mà Vệ Thanh và Hoắc Khứ Bệnh cướp được từ trong tay Hung Nô thèm muốn nhỏ dãi tới ba thước.
Khu vực Hà Tây cây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-trung-ca/441657/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.