Hứa Yên Miểu cân nhắc từ ngữ: “Ta cũng không rõ lắm, chỉ nghe nói bên Âu La Ba có thuyết gì đó về vận động thiên thể, thuyết về vết đen mặt trời, định luật chuyển động hành tinh, còn nghiên cứu kính viễn vọng thiên văn, chuyên dùng để quan sát các vì sao. Có thể bọn họ tính được, là vì coi trọng lĩnh vực này chăng?”
[Nhưng rõ ràng Hoa Hạ có Cám Thạch tinh kinh, số liệu bên trong cho đến bây giờ, vẫn còn không ít người sử dụng khi đo lường vị trí và chuyển động của mặt trời, mặt trăng, hành tinh.]
[Hoa Hạ còn có Đôn Hoàng tinh đồ, châu Âu trước thời kỳ Phục hưng, căn bản không có thứ gì có thể sánh bằng nó.]
Tiếng lòng của Tiểu Bạch Trạch có chút buồn bã.
[Nhưng sau đó, ngay cả Khâm thiên giám cũng du nhập người Hồi Hồi.]
[Tuy nói các triều đại cũng rất coi trọng thiên văn, yêu cầu sĩ đại phu tốt nhất phải thông hiểu về điều này, yêu cầu Lễ bộ tìm kiếm người hiểu biết về thiên văn địa lý trên khắp thiên hạ, nhưng chung quy Tứ thư Ngũ kinh mới là chính đạo.]
Nếu là người khác nói, các đại thần còn có thể khinh thường, tự cho rằng Tây học Đông nguyên, dù thế nào, phương Đông đều ưu tú hơn phương Tây, nhưng nếu người nói là Tiểu Bạch Trạch, lập tức cảm thấy m.á.u dồn lên não.
Hoa Hạ sao có thể kém hơn man di?!
Chẳng phải chỉ là thiên văn sao, bọn họ cũng coi trọng! Bây giờ cố gắng cũng không muộn!
Hơn nữa, thiên văn học thời tổ tiên vang danh thiên hạ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/1958252/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.