Nhạc Lang trung quả thực bị sốc nặng. Chịu đựng ánh mắt tóe lửa của cả phòng tiệc, ông ta chỉ ước gì Hứa Yên Miểu không có ở đây, để ông ta có thể hét lên giận dữ: Lão phu không có!!!
Tuy ngươi nói lão phu già cả có thể quên dội nước lão phu không thể phản bác, nhưng lão phu tuyệt đối không thể nào lấy sách quý ra lau mông!!! Thời trẻ lão phu ở bên ngoài không có giấy lại gọi không được người, thà dùng tiết khố (quần lót) chứ cũng không dùng sách!!! Lão phu tuyệt đối không thể nào...
Khoan đã, lão phu đúng là... không thể nào... nhỉ? Lần trước Hứa lang nói về chứng bệnh mất trí nhớ tuổi già kia, hình như có nói không chỉ khiến người ta hay quên, mà còn thay đổi cả tính tình... Nhạc Lang trung ngồi không yên, mồ hôi chảy ròng ròng.
[Tìm thấy rồi!]
Hứa Yên Miểu vui vẻ nói: [Tư nông Thiếu khanh đi nhà xí không dội nước! Tối nay ông ta chưa vào nhà xí!]
[Tốt quá rồi! Tối nay ông ta chưa dùng nhà xí của Đông Cung, ta có thể yên tâm rồi!]
Tư nông Thiếu khanh kiêm Hữu Xuân Phường Hữu Tư gián Hàn Dật sửng sốt một chút, mồ hôi lạnh lập tức túa ra.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thái tử mặt không biểu cảm đang nhìn chằm chằm vào ông ta, khá có phong thái của phụ hoàng hắn.
Nhìn sang trái, Lại bộ Thượng thư suýt nữa thì không giải thích rõ được, mu bàn tay nổi đầy gân xanh, bất cứ lúc nào cũng có thể lao vào đánh cho ông ta một trận.
Nhìn sang phải, Nhạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/2729172/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.