[Con vẹt ông ta tặng cho thúc thúc của Diệu Tổ to bằng con gà, thúc thúc của Diệu Tổ cứ tưởng là mình không dạy được vẹt nói, ai mà ngờ được cái "kỳ vật" này chính là con gà dùng phương pháp đặc biệt làm rụng lông, rồi lại mọc ra lông vũ màu xanh lá cây chứ! Tuyệt thật, bao nuôi tình nhân mà ngay cả con vẹt cũng tiếc không nỡ tặng, keo c.h.ế.t đi cho rồi!]
[Bảo sao vợ thiếp của ông ta không hề để tâm đồ đạc bị mang đi tặng người khác, giả! Tất cả đều là giả!]
Quần thần đã trợn mắt há mồm.
Ngay cả Cao Hạ cũng lén giơ ngón tay cái với vị tân Thượng thư Công Bộ này.
Không bì được, thật sự không bì được! Đây hoàn toàn là sống trong hàng giả rồi. Mà lại còn là tự nguyện.
Chủ yếu nhất là, chính Bính Huy ông ta cũng đang dùng những món hàng giả đó!
Bính Thượng thư trong lòng cười thầm, không biết xấu hổ mà còn lấy làm vẻ vang: "Các vị có biết một năm bản quan tiết kiệm được bao nhiêu gia sản không!" Ông ta giơ một ngón tay: "Ít nhất là từng này!"
Các Thượng thư khác khóe miệng giật giật: "Tiền không phải là tiết kiệm mà ra."
Bính Thượng thư: "Vậy ngươi không tiết kiệm, thì sẽ thiếu đi phần tiền không tiết kiệm đó rồi."
Bính Thượng thư: "Rùa nghìn năm mọc lông là vật không thể có được. Trước kia trên thị trường xuất hiện con rùa lông xanh nghìn năm đó, các vị tranh nhau đấu giá 'viên phỉ thúy sống' này tốn bốn vạn tiền. Ta dùng nước gừng bôi lên lưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/2731336/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.