" Ủa, đây là....."
Đế Thích Thiên ngạc nhiên nhíu mày, Trên bính đồ hiện ra một cái đuôi thon dài, có vài phần giống với đuôi cọp của hắn, cũng lại có chút bất đồng. Tóm lại, chỉ có thể biết đây là chiếc đuôi của một loại động vật nào đó, còn cụ thể thì hắn mù mờ không thể nghĩ ra được.
" Cái đuôi này thực kỳ lạ, tựa hồ mang đủ đặc điểm của tất cả các loài động vật khác nhau…Không biết sau này mở ra toàn bộ bính đồ sẽ thành bộ dáng gì nữa…Thực làm cho người ta chờ mong mà… "
Đế Thích Thiên trong lòng cảm thấy hứng thú với Bính đồ này vô cùng.
Bất quá, Hắn tin tưởng vô cùng. Hiện tại đã mở ra được bộ phận thứ nhất rồi, các phần sau sẽ dần đơn giản hơn thôi. Điều này cũng tương tự như trò chơi ghép hình kiếp trước, khó khăn nhất vẫn là bước đầu tiên. Sau này, tự nhiên sẽ càng ngày càng đơn giản.
Ngẫm nghĩ một hồi, hắn lại bắt đầu nghiên cứu đồ hình. Việc này cực kỳ hao tốn tinh lực, nếu không chuyên tâm tuyệt đối không thể giải được.
" Đại vương, Đại vương!!"
Đúng lúc này bên ngoài sơn động thanh âm của Bạch Tố Tố dồn dập truyền đến. Hơn nữa ngày càng gần, hiển nhiên đang rất nhanh tiếp cận. Đế Thích Thiên lập tức đã đem khâm thiên bảo hạp thu vào túi trữ vật .
Tuy rằng hắn rất tin tưởng với đám bộ hạ của mình, bất quá, chuyện tình cơ mật như vậy tốt nhất vẫn một mình nắm giữ thì hơn.
" Tố tố, ngươi vội vã gì vậy?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-yeu-chi-to/1407273/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.