Người bán hàng sửng sốt nhưng vẫn không hỏi nhiều mà làm chiếc nhẫn theo đúng kích cỡ họ cung cấp.
Lần vô tình chạm mặt Lý Tố Tố và Lương Yên đang hôn nhau ở đây chính là vết thương nặng nhất mà Phó Tử Ân từng phải gánh chịu.
Trên thắt lưng và bụng có một vết d.a.o chảy nhiều m.á.u, gần như từ ng.ự.c trái đến bụng phải, dù có khâu cũng không cầm m.á.u được.
Trước khi mọi chuyện lắng xuống, việc nhất quyết muốn gặp Lý Tố Tố chẳng khác gì tìm đến cái ch.ết.
Nhưng Phó Tử Ân vẫn muốn nhìn thấy Lý Tố Tố, càng muốn hôn lên đôi mắt bướng bỉnh đầy nước mắt của cô.
Anh muốn nói với Lý Tố Tố rằng anh không lừa dối cô và anh đã không làm cô thất vọng.
Khoảnh khắc nhìn thấy Lương Yên, Phó Tử Ân nhanh chóng nhớ lại khi anh chạm mặt lần đầu với cậu ta lúc ở Tây Nam, căn phòng khách sạn ngay bên cạnh…
Hóa ra lúc đó Lý Tố Tố và Lương Yên đã ở bên nhau?
Sự miễn cưỡng tràn ngập hơi thở của anh sau khi nhìn thấy tờ thỏa thuận ly hôn nằm lặng lẽ trong hộp thư, Phó Tử Ân không còn ngồi thẳng được nữa, cúi đầu tuyệt vọng.
Lý Tố Tố thực sự đang rời xa anh, và anh chưa bao giờ cảm nhận trực giác của mình rõ ràng hơn lúc này.
Phó Tử Ân lặng lẽ thở dốc, đôi mắt đỏ hoe.
Tạ Hiểu Thư cũng rất xấu hổ.
Ban đầu họ đã hẹn tổ chức đám cưới vào tuần sau, nhưng giờ cả hai đều muốn đưa ra quyết định nhanh chóng.
Không có khách, không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vao-vai-mot-nu-phu-doc-ac-toi-da-thuc-tinh/2731472/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.