“ Linh Phong, ngươi là người thông minh, hẳn đã hiểu tâm ý của trẫm.Tuy bây giờ ngươi không thể rời khỏi hoàng cung nhưng điều trẫm muốn là tâm của ngươi. Ngươi hiểu không?” Huyễn Phượng yêu thương nói.
Vệ Linh Phong im lặng, gần đây Phượng Huyễn đối xử với y có chuyển biến không phải y không rõ nhưng tâm Vệ Linh Phong mang gánh nặng quá lớn, y không thể để nó xuống mà đón nhận tình cảm của Huyễn Phượng được. Vệ Linh Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt mờ mịt.
Trăng vắt vẻo trên không tỏa ánh sáng nhạt nhạt xuống ba thân ảnh đang ngồi trên bàn
“ Tiểu thư ngày mai xuất giá rồi, nên đi ngủ sớm đi” Lạc Họa khuyên bảo
Vệ Ngữ Nghi không hiểu thành thân là gì nhưng mấy hôm nay thấy nhiều đồ vừa lấp lánh vừa xinh đẹp khiến nàng rất thích, hôm nào cũng nghịch tới khuya mới ngủ.
“ Đúng rồi đó tỷ tỷ, nên đi ngủ đi để mai trở thành tân nương xinh đẹp nhất”Vệ Linh Phong xoa đầu Vệ Ngữ Nghi, yêu thương nói.
“Được” Vệ Ngữ Nghi ngoan ngoãn nói.
“ Để nô tỳ đưa tiểu thư về” Lạc Họa đỡ Vệ Ngữ Nghi đứng dậy.
“ Tiểu Ân Tử giúp ta đưa tỷ tỷ về phòng ta có chuyện muốn nói với Lạc Họa” Vệ Linh Phong phân phó một thái giám gần đó.
“ Công tử” Lạc Họa thấy Vệ Ngữ Nghi mang hộp gấm ra liền ngạc nhiên. Trong đó là tiền tích góp bao năm nay của Vệ Linh Phong.
“ Số tiền này vốn để chăm lo cho Bảo Bảo nay hoàng thượng có lòng nhân hậu tương trợ nên không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-linh-phong/339738/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.