Mãi đến khi trời đã khuya lắm, Trần Thanh Thanh chơi đến mức chẳng còn chút sức lực nào, cả hai mới rời khỏi khu trò chơi điện tử.
Trần Thanh Thanh phấn khích chạy nhảy cả buổi tối, mồ hôi ướt đẫm người, cô bé cởi áo khoác ngoài, Lục Từ cầm giúp cô, khoác trên cánh tay.
Số lượng thú nhồi bông bắt được nhiều đến mức gần như không thể cầm hết, cô bé dù có quyến luyến đến đâu cũng không thể ôm thêm được nữa, vậy nên sau đó, Lục Từ phải ôm giúp Trần Thanh Thanh mấy con thú nhồi bông trong lòng.
Trong tay anh toàn là đồ của Trần Thanh Thanh, quả là một người anh trai có trách nhiệm, dù đối phương chỉ là một đứa trẻ chưa hiểu chuyện gì, anh cũng từng câu từng chữ đều tôn trọng.
Tỉ mỉ, kiên nhẫn, dịu dàng.
Đây là những mặt mà cô chưa từng biết đến ở anh trước khi quen biết.
Cô chỉ nghe được rất nhiều chuyện về anh ở trường, nhà anh giàu, học giỏi, ngoại hình đẹp, quan hệ xã giao cũng tốt, cả người toát lên vẻ phóng khoáng của tuổi trẻ.
Trong cái tuổi mà phòng học đầy mùi mồ hôi và những trò đùa nghịch dại dột lấy kẹo cao su dính lên váy con gái, anh tự do tự tại nhưng biết chừng mực, như ánh mặt trời rực rỡ mà trong trẻo, anh chỉ cần đi ngang qua hành lang trước lớp học thôi, cũng sẽ thu hút ánh mắt của mọi người không tự chủ mà đổ dồn về phía anh.
Không cần phải dò hỏi anh là ai, tự nhiên mà biết được rất nhiều chuyện liên quan đến anh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-sau-mua-ha-lang-nghe-tuyet-tan/2776925/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.