Giờ ra chơi là lúc đổi chỗ ngồi.
Chuyện Lục Từ quay lại trường đã lan truyền từ lâu, người từ các lớp khác lục tục kéo đến phía sau lớp. Thấy thầy chủ nhiệm của lớp vẫn còn ở đó, họ chỉ dám tụ tập ở hành lang bên ngoài cửa sau, vẫn còn biết kiềm chế.
Thầy chủ nhiệm thấy việc đổi chỗ ngồi gần xong, liền ra khỏi lớp.
Những người đang vây quanh cửa sau lập tức lộ nguyên hình, chen chúc ùa vào, trong đó không thể thiếu Trần Tự.
Khi Lục Từ giúp cô chuyển bàn, Trần Tự đã ngây người nhìn. Đợi thầy chủ nhiệm đi khỏi, Trần Tự lập tức chạy đến, hỏi: “Ý gì đây, thầy lớp cậu xếp cho cậu một bạn cùng bàn thật à?”
Lục Từ tựa lưng vào ghế, ngửa đầu nhìn Trần Tự, cười nói: “Chẳng phải quá rõ ràng rồi sao.”
Trần Tự vẫn chưa hoàn hồn, chỉ vào cô: “Xếp cho cậu bạn Tuyết Ninh?”
“Ừ, hạng nhất lớp tôi, chăm sóc việc học cho tôi đấy.” Khi nói câu này, nụ cười cong cong của Lục Từ quay sang cô, nói với cô: “Đúng không, bạn Tuyết Ninh.”
“…”
Bàn tay đang cầm đề thi của cô khựng lại.
Thành thật gật đầu.
Tiếp tục sắp xếp đống đề thi vừa chuyển đến.
Nhưng chuyện nhỏ này nhanh chóng bị họ bỏ qua.
So với bản thân Lục Từ, việc đổi bạn cùng bàn chỉ là chuyện nhỏ, Lục Từ nửa học kỳ không đến, còn mấy tháng nữa là thi đại học, việc thầy cô chọn một bạn học giỏi cũng là chuyện bình thường.
Cô ở trường rất trầm lặng, hầu hết mọi người gần như không có ấn tượng gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-sau-mua-ha-lang-nghe-tuyet-tan/2776939/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.