Sau khi quyết định ra nước ngoài, Văn Chiêu đã nộp lại tất cả tài liệu cho trường, sau khi bàn bạc với gia đình, Văn Chiêu quyết định đi học một trường ngôn ngữ ở Đức trước sau đó mới nộp đơn vào trường đại học ở đó.
Tin tức cậu và Giang Thăng sẽ đi nước ngoài từ trong trường truyền ra, sau khi nghe tin này xong, Chu Minh nói muốn mời cậu đi ăn tối.
Hai người gọi vài món trong nhà hàng ngoài trường học, Chu Minh cười nói: " Anh em về sau cũng là người mạ vàng, đừng quên tao nhé!"
Văn Chiêu nhướng mày liếc Chu Minh một cái: “Tao còn chưa rời đi mà?” Văn Chiêu cầm lấy bát cơm, gắp mấy miếng đồ ăn để vào trong bát.
Chu Minh nhìn cậu, cười: "Tao nói muốn mời mày đi ăn cơm tối là không rõ ràng nhưng mày đã ăn mấy bát rồi.
Từ khi nào khẩu vị của mày trở nên tốt như vậy?"
Văn Chiêu gặp một miếng thức ăn bỏ vào miệng: “Sợ tao ăn nhiều làm mày nghèo hả?” Gần đây cậu cảm giác ăn ngon hơn bình thường rất nhiều, vừa nhìn thấy cái gì đó cậu lại muốn ăn, chính cậu cũng có chút bực bội.
Chu Minh rót một ly nước cho cậu: "Khi nào mày đi? Để tao tiễn mày."
Văn Chiêu tiếp nhận cốc nước từ tay Chu Minh, uống một hớp nước: "Chờ làm xong tất cả thủ tục đi, trường học ở bên Đức còn chưa thấy thông báo gì."
“Mày không đi với Giang Thăng hả?” Chu Minh hỏi cậu.
“Gia đình anh ấy đã sắp xếp để anh ấy đi trong tuần này.
Tao còn rất nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-sau-mua-thu/1303334/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.