Cuộc sống trên thuyền rất thú vị, mà điểm thú vị nhất chính là ta không gặp phải Tím rịm.
Đã ba ngày từ khi ta lên thuyền.
từ ánh mắt nghi ngờ, quái dị cho đến bây giờ, cả thuyền đều gọi ta một tiếng Chiêu nhi, ta không tin tím rịm dám vứt ta khỏi thuyền mà không phải đau đầu chuyện nhân viên bạo loạn.
"Dì chủ bếp, cháu gọt khoai tây xong rồi ạ~"
Hiện tại ta đang ở trong nhà bếp.
đương nhiên, chơi, nhân tiện giúp thêm một tay.
tuy rằng nói là ta không làm việc nhưng ăn không ngồi rồi cũng không phải phong cách của ta.
cả ngày lảng vảng ở phía sau, ai cần gì thì giúp một tay, nên nhân sinh ta mới mãn nguyện như thế này đây.
còn về việc vì sao ta ở trong bếp? dương nhiên là vì to có một trọng trách vô cùng là đặc biệt, cũng cực kì là quan trọng: thử thức ăn.
tất cả món ăn trong bếp, trươc 1khi ra cửa, các dì trong bếp đều sẽ cho ta thử một chút, cho nên ta rất vui vẻ mà định cư ở chỗ này.
"Ừ, tốt quá, đúng lúc dì đang cần.
Chiêu nhi, đây là bữa tối của thiếu chủ, cháu giúp chúng ta mang lên được không?"
dì chủ bếp tuy ngoài miệng hỏi ta nhưng rõ ràng không cho ta cơ hội từ chối.
vừa tiếp nhận rổ khoai từ trong tay ta liền lập tức nhét khay đồ ăn vào.
ta khóc thầm trong bụng.
mấy hôm trước chó cùng rứt giậu, gan to đột xuất mới dam thách thức tím rịm chứ bình thường ta nào dám a~ trên đời không có thuốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-cai-gi-cac-nam-chu-truy-ta/1050331/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.