Đột nhiên nhóm người hầu của những gia đình quan chức hoặc gia đình giàu có cao giọng đấu giá muốn mua bức tranh cùng pho tượng.
- Có người nào bán bức họa mỹ nhân sáu thước, ta ra ba trăm lượng bạc mua!
- Ta ra một trăm lượng bạc mua bức họa mỹ nhân tam xích, có ai nguyện ý bán đứng ra!
- Ba xích hai trăm lượng, sáu thước năm trăm lượng, nếu không thì bán cả hai tấm!
- Một ngàn năm trăm lượng! Một ngàn năm trăm lượng mua một tòa pho tượng mỹ nhân! Hai vị huynh đài, có nguyện ý bán ra? Nếu giá không hài lòng, ta còn có thể thêm năm trăm lượng!
Trong chớp mắt trước cửa hàng sách biến thành phòng đấu giá ngoài trời, thanh âm ra giá bay khắp nơi.
Hoàng đế đá vào thị vệ, thúc giục nói:
- Nhanh thay trẫm đi kêu giá, trẫm muốn mua pho tượng tiểu công chúa. Vô luận bao nhiêu tiền, đều phải đem khuê nữ của ta mua xuống!
Thái giám oán thầm: Khuê nữ mười mấy tuổi, trừ phi hoàng thượng lúc sáu tuổi đã cưới vợ sinh con.
Thị vệ nghe xong hoàng đế mệnh lệnh, vội vàng chạy tới bên cửa sổ hô:
- Hai ngàn lượng bạc, ta mua pho tượng tiểu công chúa!
Trong đám người, Trầm Nhược Trữ nhìn khuôn mặ tươi cười của đại ca dương dương đắc ý, rục rịch.
Hắn nghĩ nghĩ, cho rằng gần đây mình dựa vào cổ phần xà phòng thơm của Giả Dung buôn bán lời không ít bạc, hơn nữa a nương cũng thích Tây thị, mua xuống cũng sẽ không bị chửi.
Mang ý nghĩ như vậy hắn vội vàng gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-dien-thuong-nhan-gia-dung/2168659/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.