Sau đó Sở Ô lớn tiếng hô lên số thứ tự thứ ba:
- 880!
Trong đám người, Trầm Nhược An trốn học ra ngoài hoa chân múa tay vui sướng, cầm lấy thân thể Trầm Nhược Trữ lắc mạnh, vẻ mặt hận không thể chạy như điên tám trăm dặm chúc mừng.
- A Trữ đệ có nghe thấy hay không! Đại ca trúng! Bức họa mỹ nhân cao sáu thước là của ta!
Trầm Nhược Trữ bịt miệng hắn, khẩn trương nghe Sở Ô tiếp tục niệm số thứ tự cuối cùng.
- 9240!
Thanh âm rơi xuống, Trầm Nhược Trữ ủ rũ không nói nên lời..
Một đại hán dáng người khôi ngô, ôm lấy nam tử xa lạ đứng bên cạnh, hai tay đem người nâng lên:
- Ha ha ha ha ha! Đại gia ta lấy được thưởng!
Sở Ô lại cất cao giọng nói:
- Bốn vị đạt được chính là bức họa mỹ nhân 6m, mời vào lĩnh phần thưởng.
Bốn vị nhân sĩ may mắn đi nhanh vào trong, lại hưởng thụ ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người.
Tiếp nhận phần thưởng, tới giờ triển lãm Trầm Nhược An chợt nhe răng nói:
- Bức họa quá lớn không có phương tiện mở ra, sẽ không cho mọi người nhìn ha.
Ba người còn lại cũng ôm áp phích, vẻ mặt tươi cười phụ họa:
- Vị huynh đài này nói đúng, không có phương tiện, các vị cũng không cần nhìn.
Đoàn người trừng mắt nhìn bốn người vẻ mặt đang tươi cười nghiến răng đầy bụng oán khí, thiếu chút nữa nhịn không được xông lên đánh bọn hắn một trận nhừ tử.
Sở Ô vỗ vỗ tay.
- Thời khắc kích động lòng người nhất đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-dien-thuong-nhan-gia-dung/2168661/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.