Hôm sau Thẩm Trường Mi đến công ty, cô đưa lại tờ đơn cho Lâm Hợp Nghi.
Lâm Hợp Nghi liếc mắt nhìn tờ đơn A4 ở trên mặt bàn, rồi lại nhìn về phía Trường Mi, nói: "Nghĩ kỹ chưa? Bỏ lỡ cơ hội này rồi sẽ không có lần thứ hai đâu."
Thẩm Trường Mi gật đầu: "Tôi nghĩ kỹ rồi."
Lâm Hợp Nghi bỏ tờ đơn vào trong ngăn kéo: "Được rồi, cô ra ngoài đi."
Tiêu Dao nghe nói Trường Mi đã từ chối cơ hội ra nước ngoài bồi dưỡng, cô ấy vô cùng bất mãn: "Chị nghĩ gì thế hả? Một cơ hội tốt như vậy sao lại bỏ lỡ chứ? Em vẫn còn đang mong đợi chị bồi dưỡng xong về nước được dựa dẫm vào chị đấy."
Thẩm Trường Mi gắp miếng đùi gà trong hộp cơm của mình cho Tiêu Dao: "Dựa dẫm thì không có đâu, nhưng đùi gà thì có một cái."
Tiêu Dao nhìn cô nhăn hết cả mũi lại.
Thật ra Trường Mi cũng không hề giống như ngoài mặt thờ ơ không quan tâm, chỉ là khi so sánh hai bên, cô đương nhiên phải chọn người quan trọng hơn rồi. Tan làm, cô quay về chỗ ở thì nhìn thấy trong phòng khách xuất hiện rất nhiều thùng giấy.
Cửa sổ sát sàn ngoài ban công đang mở, Thẩm Kỳ Ngộ đang nói chuyện điện thoại, một tay nhàn rỗi gác lên trên lan can, kẽ ngón tay kẹp điếu thuốc.
Thẩm Trường Mi bỏ túi xách xuống ghế sofa, đi ra ngoài ban công tìm anh.
Cô dựa lưng vào lan can, nhìn anh nói chuyện điện thoại.
Anh hơi cụp mắt xuống, nói chuyện với người ở đầu bên kia bằng tiếng Anh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-em-ma-dam-say/670494/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.