Vào tháng ba, ngay tại chỗ môn phái của Bạch Hồi tọa lạc xảy ra một trận cháy rừng lớn.
Nơi bốc cháy là động phủ của một người Tu chân, tình cờ lúc đó người Tu chân kia đã đi ra ngoài du ngoạn, cho nên chờ đến khi mọi người phát hiện ra hỏa hoạn thì mọi chuyện đã quá muộn. Linh hỏa đã lan đến ngọn núi, thuận theo thế gió không ngừng lan nhanh, cả ngọn núi đều biến thành biển lửa đỏ rực.
Đây là lần đầu tiên Bạch La La nhìn thấy một đám cháy lớn do linh hỏa gây ra, cậu đứng bên cạnh Bạch Hồi, gió mang theo tro bụi, rơi xuống trên mặt trên vai cậu. Bạch La La nhìn chằm chằm vào ngọn lửa bao phủ khắp núi đồi, con ngươi sắc xanh nhuộm màu cam vàng rực rỡ, cuối cùng có thể mơ hồ nhìn thấy sự hưng phấn trong thần sắc của cậu.
Âm thanh của Bạch Hồi kéo thần trí Bạch La La trở về, y gọi tên cậu: "La La."
Bạch La La chợt hồi thần, nói: "Bạch Hồi?"
Bạch Hồi nói: "Chúng ta trở về thôi."
Bạch La La có chút quyến luyến không thôi gật đầu một cái.
Bạch Hồi biết Bạch La La thích ngọn lửa kia, chính xác mà nói, là yêu khí mạnh mẽ bên trong ngọn lửa đó. Tinh quái đều là truy tìm những thứ mạnh mẽ, bị sức mạnh của chúng hấp dẫn, đây là điều hết sức bình thường. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, nếu như không có người dẫn dắt, tinh quái rất dễ đi nhầm đường, lấy máu thịt làm thức ăn, biến thành ma quỷ.
Bữa tối hôm nay là do chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-hai-hoa-ma-phan-dau/2845437/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.