Một câu nói kia của Cung Khuynh nghe ra tựa hồ có hơi không đầu không đuôi. Nhưng là, Chu Sâm rõ ràng nhận ra được cả người Lữ Hồng Mậu bởi vì những lời nói này mà cứng ngắt lại. Cho dù biến hóa đó chỉ tồn tại trong nháy mắt, nhưng Chu Sâm biết rõ, Lữ Hồng Mậu nhất định là cảm nhận được sự uy hiếp từ câu nói kia.
Kỳ thật Chu Sâm cũng không biết Cung Khuynh đang nói cái gì, hắn không biết Cung Khuynh đang nghĩ cái gì, mà Lữ Hồng Mậu lại có bí mật như thế nào, nhưng chuyện này không thể ảnh hưởng đến việc hắn đã lén lút thay đổi vị trí, để có thể kịp thời bảo vệ Cung Khuynh trước khi Lữ Hồng Mậu có hành động. Liên tiếp vì Cung Khuynh làm nhiều chuyện như vậy, Chu Sâm rất rõ ràng thế cục ở Tây Bắc đến cùng còn rất nhiều hỗn loạn. Cho nên, Cung Khuynh thân là Thái hậu tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.
Mây đen che khuất đi nửa vầng trăng trên bầu trời. Thanh âm tí tách do những ngọn đuốc phát ra khiến cho bầu không khí lúc này trở nên càng căng thẳng hơn.
Một đám người chen chúc đứng phía sau Lữ Hồng Mậu. Trong bóng đêm, những người này giống như những con rối mất đi thần trí bị người khác giật dây. Cung Khuynh hơi nhíu lông mày. Nàng không biết Lữ Hồng Mậu mang đến bao nhiêu nhân mã. Bất quá, nàng có thể khẳng định, Lữ Hồng Mậu nhất định đã đoán được chuyện trong Kinh thành, hắn ước chứng là muốn tử chiến đến cùng. Hô hấp của Cung Khuynh trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-hoang/1063085/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.