Trọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết.
"Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác."
Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển.
"Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa.
Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này."
Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ.
Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào.
Phụ hoàng từ trước đến nay thương yêu ta, nghe ta nói vậy tuy không hài lòng nhưng cũng không từ chối.
Để thể hiện hoàng ân rộng lớn, ta ban tặng một bộ trang sức hồng ngọc cho Tiểu Thiến để trang điểm thêm.
"Dù sao ngươi cũng là người bên cạnh bổn công chúa, không thể làm mất mặt bổn công chúa được."
Nàng quỳ bái tạ ơn ta, nhưng trên mặt lại không thấy niềm vui.
Nàng là người thông minh, hiểu rõ dù có thánh chỉ ban hôn, thì cửa ải của phủ Quốc công Lương gia cũng không dễ dàng vượt qua.
Lương Văn Chi mang người rời đi, phụ hoàng dùng ánh mắt xem xét nhìn ta. Ta mỉm cười nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-hon-phu-muon-cuoi-ti-nu-cua-ta/2087180/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.