4
Khi hội thơ bắt đầu, ta ngồi cùng Tô Triệt, còn An Ngữ Như như ý nguyện của ta ngồi cùng Tô Lâm.
Ta chỉ cần như vậy, để bọn họ thoải mái vun đắp tình cảm, từ đó dễ dàng đẩy nàng đến bên Tô Lâm hơn.
Về khoản này, ta tin tưởng An Ngữ Như rất có khả năng.
“Ngày hôm nay, chúng ta sẽ trò chuyện về đề tài "phong hoa tuyết nguyệt," tất cả đều là các tài tử giai nhân!”
“Mọi người cũng đã thấy giải thưởng của ngày hôm nay rồi, đó là một đôi ngọc bội đồng tâm thượng đẳng. Muốn dễ dàng giành được cũng không phải chuyện dễ đâu.”
“Chủ đề hôm nay là do Thái phó của Quốc Tử Giám đề ra. Thái phó uyên bác đa tài, từng là người dạy dỗ bệ hạ, cho nên các vị hãy thể hiện hết tài năng của mình.”
Thái phó là người tài hoa uyên thâm, rất được kính trọng tại kinh thành. Các nho sĩ đều lấy việc được bái sư Thái phó làm vinh dự, nên chủ đề của ông đương nhiên không đơn giản.
Tuy tuổi tác đã cao, nhưng Thái phó là người rất hóm hỉnh, không gò bó cổ hủ. Các đề tài ông ra rất mới mẻ và thú vị.
Hội thơ ở Nguyên Lâu nói đến phong hoa tuyết nguyệt, mà hôm nay đề tài cũng xoay quanh “phong, hoa, tuyết, nguyệt.” Có rất nhiều bài thơ hay, nhưng chưa có bài nào thực sự khiến ta thích thú.
Tài văn thơ của Tô Triệt đứng hàng đầu trong kinh thành, chàng vượt qua từng vòng thi với vẻ nhẹ nhàng thoải mái.
Dường như đôi ngọc bội kia cũng là thứ mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-hon-the-tra-xanh-cua-thai-tu/525245/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.