Cô chậm rãi nói: “Ông tên Từ Minh Lượng, 44 tuổi, có một con trai năm tuổi.”
Người đàn ông tròn mắt ngạc nhiên, vỗ tay: “Thần kỳ thật! Chính xác luôn! Con trai tôi sinh muộn, ban đầu tôi còn tưởng vợ tôi không thể sinh được nữa!”
[ Vô ngữ, sao ông ấy không nghĩ có thể là chính mình vấn đề? ]
“Làm sao tôi có vấn đề được, tôi là đàn ông mà!” Từ Minh Lượng cau mày vẻ mặt đầy bất mãn đáp lại làn đạn .
Kỷ Dao Quang bất đắc dĩ lắc đầu cười nhạt, tiếp tục: “Ông sinh ra ở nông thôn, trên ông có một chị gái, dưới ông có một em gái. Thời nhỏ, ông thông minh, tiểu học và trung học đều đạt thành tích khá tốt. Nhưng khi lên trung học phổ thông...”
“Khi lên trung học phổ thông , ông xem những phim nói về yakuza nhiều , bị lậm phim ảnh , bắt đầu làm đại ca, mỗi ngày không phải là đang đánh nhau , chính là đang trên đường chuẩn bị đi tìm người đánh nhau."
“Không chỉ vậy, ông còn thường xuyên bắt nạt các học sinh khóa dưới, ép họ nộp tiền, tống tiền bọn họ . Cuối cùng, hành vi đó bị báo lên nhà trường, dẫn đến việc ông bị đuổi học. Cha mẹ ông tìm mọi cách xoay sở , chạy vạy khắp nơi, cố gắng chuyển ông sang trường khác, nhưng ông vẫn không hề nhận thức được sai lầm của bản thân cũng như nỗi vất vả, khổ tâm của cha mẹ, vào một ngôi trường mới vẫn chứng nào tật nấy. Cuối cùng, họ đành phải đưa ông ra ngoài làm công.”
Khuôn mặt Từ Minh Lượng cứng đờ. Ông ta không ngờ Kỷ Dao Quang lại lợi hại như vậy , những chuyện của hơn hai mươi năm trước mà cũng có thể bị cô tính ra tới .
“Tuổi trẻ sao ! Nhiều có bồng bột cùng không hiểu chuyện là chuyện bình thường , lớn rồi sẽ thay đổi . Huống chi giờ tôi cũng có tuổi rồi .” Từ Minh Lượng gượng cười chống chế .
[ ? Đây không phải là bạo lực học đường sao ? Trẻ tuổi thì sao chứ? Tuổi trẻ là lý do để biện minh à? Tuổi trẻ thì có thể bắt nạt bạn học như vậy sao ? Mà người đã học trung học phổ thông rồi còn nói là không hiểu chuyện được á ? Thế ông định bao giờ mới hiểu chuyện ?]
[ Các vị , nhìn biểu cảm của ông ta mà xem ! Sao tôi có cảm giác như ông ta vẫn còn rất hoài niệm khoảng thời gian đó vậy? Là ảo giác của tôi sao ?]
[ Suy nghĩ của người này có chút lệch lạc , con của ông ta dưới sự nuôi dạy của ông ta có khi cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi ông ta mà trở thành một bản sao quá khứ của ông ta ấy .]
“A.” Kỷ Diêu Quang cười lạnh một tiếng, “Ông xác thật già rồi, cho nên ông không động thủ, mà chuyển sang động khẩu."
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.