“Nó chỉ biết nhìn mọi người , học bắt ốc dưới suối , rồi cứ thế mà ăn."
"Chính là vì tận mắt nhìn thấy những hình ảnh ' kích thích ' thị giác như vậy , từ đó về sau, tôi mỗi lần nhìn thấy ốc đều cảm thấy ghê tởm , cũng không dám ăn ốc nữa!”
Giọng Lư Xán vang lên.
Tiếp theo, đứa trẻ kia bắt đầu không ngừng ngoáy mũi, ngoáy miệng, giòi đều rơi ra.
Nó dường như cũng không thấy kinh tởm, vỗ vỗ người, rồi chuẩn bị rời đi.
“Hu hu hu, đại sư, đại sư, đại sư thấy rồi chứ ạ?”
Lư Xán muốn Kỷ Dao Quang xác nhận, cô ấy thực sự không nói dối.
Nhìn đứa trẻ, Kỷ Dao Quang bất lực lắc đầu, “Cô có phải mỗi ngày đều thấy nó không?”
“Đúng vậy ạ.”
Lư Xán gật đầu.
Ngay sau đó, Kỷ Dao Quang sử dụng một lá bùa .
Lư Xán nhìn chằm chằm vào điện thoại, đột nhiên phát hiện mình lại quay về bên bờ sông, rồi lại nhìn thấy đứa trẻ đó, đứa trẻ lại đang bắt ốc.
[Trời ơi, không phải vừa mới ăn xong sao? Lẽ nào mới đó mà lại đói nữa rồi ?]
[Sao lại có chuyện kinh khủng như vậy chứ. Thật sự là, bây giờ tôi nhìn thấy ma quỷ tuy vẫn còn sợ hãi nhưng tuyệt đối không thể sợ hãi như tận mắt chứng kiến chuyện này được !]
[Cũng bình thường thôi, chỉ là hơi kinh tởm .]
“Đại sư ! Đại sư xem, đứa trẻ đó lại đi bắt ốc nữa kìa!”
Lư Xán nói.
Kỷ Dao Quang trầm ngâm một lúc , rồi mở miệng, “Cô nhìn xung quanh xem, có phải, mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-livestream-doan-menh-qua-chuan-toi-tro-thanh-co-van-cho-cuc-canh-sat/1513438/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.