Về đến nhà, Cảnh Lê lập tức bắt tay tải ngay app game Vương Giả Vinh Diệu về máy.
Trong thời gian chờ đợi, cô mở khung tin nhắn của nhóm “gay” trên QQ ra. Là một tác giả toàn thời gian, phần lớn thời gian giao tiếp xã hội của cô đều ở trên mạng; và do lăn lộn trong nghề này đã mấy năm nên cô gặp được khá nhiều đồng nghiệp đáng yêu và thú vị.
Mối quan hệ của mấy người cực kì tốt, tất cả đều tự gọi là “gay”.
Đây là một nhóm “gay” khá bí mật đồng thời rất khăng khít, tính cả Cảnh Lê tổng cộng có bốn người.
Một quản trị viên (admin) và ba người điều hành (moderator).
Bốn người đều là những kẻ dở hơi, tên của nhóm thay đổi hằng ngày, chẳng hạn như tên nhóm bây giờ là Hôm nay Koi không gõ chữ . Cảnh Lê vừa nhìn đã biết là “gay” Meo Meo đổi. Một năm có 365 ngày thì họ dành hẳn 360 ngày để ghét cô nàng.
Nhưng đánh là thương mắng là yêu, cô rất hiểu tình cảm của họ.
Cảnh Lê nhớ hồi cái game Vương Giả Vinh Diệu này mới ra mắt, Meo Meo có tập chơi và khá nhiều người rủ rê cô tham gia cùng. Ba lần bốn lượt muốn kéo cô vào nhưng cô không có hứng thú nên lần nào cũng kiên cường giữ vững nguyên tắc của mình…
Từ chối chơi game.
Koi: Mấy đứa rủ chơi Vương Giả Vinh Diệu đâu rồi? Tớ muốn tham gia!
Meo Meo: Thật hả?
Koi: Thật. Tớ muốn trở thành vua trong vòng một tuần.
Meo Meo: Há há.
Hoa Trùng Thảo: Vua nào?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-ngot-dau-tay/455334/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.