Không khí của bar khá ổn, âm nhạc du dương. Các phòng được ngăn cách bằng rèm ngọc và cây xanh tạo nên không gian tương đối kín đáo. Mùi cà phê cùng mùi rượu ngọt ngào lại nồng đậm, hòa quyện với hương hoa tươi theo mùa, cộng thêm ánh đèn mờ mờ ảo ảo, tất cả tạo nên một bầu không khí vừa lãng mạn lại vừa ám muội.
Tiếng thì thầm của các cặp đôi bị âm nhạc lấn át, thỉnh thoảng lẫn vào một chút âm thanh từ phim truyền hình hoặc trò chơi điện tử.
"Chào anh, mời vào." Lâm Hành nghe giọng nói bên ngoài rèm ngọc thì ngẩng đầu lên. Cậu nhìn người vừa bước vào, cười nói: "Vừa mới tắm xong à?"
"Ừ, mùi thuốc trên người nồng quá." Tông Khuyết nhìn hai hàng ghế đối diện nhau, bước tới ngồi xuống bên cạnh Lâm Hành.
"Lần sau nhớ sấy khô tóc rồi hãy đến đây." Lâm Hành thấy hắn bước tới gần, trái tim bỗng đập nhanh hơn vài nhịp. Cậu đưa tay vuốt mái tóc còn hơi ướt của hắn mà dặn dò.
"Ừ, ăn chút gì nhé?" Tông Khuyết lấy thực đơn ra hỏi.
"Quán này nổi tiếng với món mì ý và bánh ngọt. Đồ uống có loại rượu dâu tằm rất nhẹ, anh có muốn thử không?" Lâm Hành hỏi.
"Được." Tông Khuyết đáp.
Lâm Hành quét bằng mã điện thoại để đặt món. Món ăn sẽ cần chút thời gian để chuẩn bị. Trong phòng riêng yên tĩnh đến lạ, cũng vì thế mà tiếng trò chơi từ phòng bên cạnh càng thêm rõ ràng.
"Nhanh lên, nhanh lên, nhặt đồ, nhặt đồ mau lên."
"Cảnh này cứ quay vòng vòng làm em chóng mặt quá."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2985272/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.