"Anh đã biết em muốn nói gì, vậy sao lại không đoán được ý đồ thật sự của em?" Ngu Vân Duyệt nhếch khóe môi, nhưng ngón tay lại nắm chặt. Ngón tay ấn vào lòng bàn tay, rất đau, nhưng lại có cảm giác sảng khoái sau khi phóng túng.
"Anh muốn nghe em tự nói ra." Tông Khuyết nhìn y. Lần này hắn không mở lòng mình với y.
Người này rất giỏi che giấu nội tâm bằng vẻ ngoài ngây thơ. Không chỉ ở đời này, linh hồn này tuyệt đối không hoàn toàn vô hại. Nhưng hắn vẫn tin nội tâm y mềm mại và lương thiện, vì một số thứ có thể giả vờ, một số thì không.
Ngu Vân Duyệt đối mặt với ánh mắt thẳng thắn của hắn. Khoảnh khắc đó, dường như tâm tư sâu thẳm trong lòng đều bị nhìn thấu. Bất kỳ lời nói dối nào vào lúc này đều vô nghĩa.
"Vì em muốn giữ anh lại." Ngu Vân Duyệt thu lại nụ cười, cảm xúc trong mắt cũng trở nên u ám. Y nhẹ nhàng v**t v* cổ áo Tông Khuyết, ánh mắt thỉnh thoảng đối diện với hắn, "Em cần anh ở nơi em có thể nhìn thấy, chạm vào được. Em muốn nhốt anh trong lãnh địa của em, chỉ thuộc về em. Dù sống hay chết đều phải ở bên em, hiểu không?"
Tông Khuyết nhìn thẳng vào mắt y, ánh mắt không hề lay động.
"Em ghét cái vẻ bình tĩnh của anh, em ghét những điều chưa biết tồn tại trong anh!" Ngu Vân Duyệt nhìn thẳng vào hắn, kéo chặt cổ áo hắn nói, "Em chỉ muốn anh làm con chim hoàng yến của riêng em. Anh cứ việc lấy mạng em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2985514/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.