"Chạy gì vậy? Ngươi nhỏ như vậy, bây giờ có ngâm cũng vô ích thôi." Liễm Nguyệt cười nói.
Tông Khuyết không quay đầu lại, người trong nước cực kỳ đẹp, nhưng lúc này lén nhìn khi y không biết không hay thì không tốt.
"Đúng là nhát gan." Liễm Nguyệt buông đuôi hắn ra, nhưng ngón tay lại khuấy động trong bể.
Khẽ khuấy một cái, có thể tạo thành xoáy nước, Tông Khuyết vừa mới sinh, lại được ấp không đủ lâu, biết bơi đã rất giỏi rồi, xoáy nước vừa nổi lên, hắn trực tiếp bị cuốn vào trong, đầu óc choáng váng.
Người đang khuấy nước lại cười không chút khách khí, vớt con rắn nhỏ đang chóng mặt từ trong nước lên, đặt vào lòng bàn tay rồi cười nói: "Ngoan ngoãn ở bên cạnh mẫu thân, thế giới bên ngoài nguy hiểm lắm đấy."
Tuy 1314 không nhìn thấy hình ảnh, nhưng nhìn ra ngoài cũng có thể nghe thấy tiếng, cũng mạnh mẽ thêm một nét vào sau chữ 'chính', kèm theo một chút lo lắng.
* chữ 正 (chính) dùng để đếm số gạch, 1 chữ là 5 gạch, như bên mình thì dùng ô vuông với 1 gạch chéo ở giữa để đếm số vậy, ở đây 1314 đang ghi số nợ cho Tông Khuyết Trước khi ký chủ trưởng thành, không biết có bị hành hạ đến chết không, thế giới bên ngoài không biết có nguy hiểm không, nhưng bên cạnh Nhạc Nhạc chắc chắn rất nguy hiểm. Tông Khuyết nằm trên bàn tay ướt sũng của y, để cơ thể bình tĩnh lại, tốc độ này không đến mức gây trở ngại cho tư duy, nhưng thể chất này thật sự quá yếu. Cơ thể hắn bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2985709/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.