Màn đêm đen đặc, tiếng gió ngoài cửa sổ không thể thổi vào, hơi thở đan xen, sự ấm áp lan tỏa. Khi ánh sáng mờ nhạt của bình minh lọt qua khe rèm, Tông Khuyết mở mắt, cố gắng đứng dậy thì cảm nhận được thanh niên không biết từ lúc nào đã dựa vào lòng hắn. Hắn nương theo ánh sáng ban ngày đang đến gần để quan sát y thật kỹ, nhẹ nhàng di chuyển để ôm y nằm thẳng lại, rồi rút tay ra khỏi giường.
Vệ sinh cá nhân đơn giản, Tông Khuyết thay quần áo ra khỏi phòng, đi thang máy xuống, vào phòng hóa trang tạm thời ở đây. Đã có người đợi sẵn.
Những người khác có vẻ mặt khác nhau, thần kinh hơi căng thẳng. Đạo diễn Trương ngồi bên cạnh nhìn thấy hắn thì cười ha ha đứng dậy nói: "Cảm ơn Khuyết tổng đến giúp."
"Không có gì." Tông Khuyết nói.
"Cậu vừa đến đã phải thử trang phục, thật sự xin lỗi." Đạo diễn Trương nhìn người trước mặt, hài lòng cười nói: "Chỉ cần hôm nay thử đồ xong là có thể quay được ngay."
"Kịch bản phần sau có chỉnh sửa gì không?" Tông Khuyết hỏi.
Để quay một bộ phim tốt, việc chỉnh sửa kịch bản hoặc lời thoại giữa chừng là điều rất bình thường.
Kịch bản bị giới hạn bởi văn bản, nhưng con người thì sống động. Điều chỉnh dựa trên nhân vật là điều cần thiết. Kịch bản hiện tại có thể khác với cái hắn đã xem trước đây.
"Có, nhưng cậu yên tâm, độ khó đã được giảm bớt. Chỉ cần không khí đúng chỗ, giữ được cảm giác thần bí, Khuyết tổng chỉ cần đứng đó là ổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2986093/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.