Trước khi tới đại điển đăng cơ của Túc Hoài Cảnh, Lễ bộ còn bí mật làm một nghi thức đăng cơ nho nhỏ.
Lúc Lư Gia Hi nhận được mệnh lệnh sửng sốt hồi lâu cũng không hoàn hồn, xác nhận đi xác nhận lại với thái giám tuyên chỉ trong cung, kết quả nhận được đều là câu trả lời khẳng định.
Vì vậy, dưới sự chứng kiến của thái giám trong Nội Vụ Phủ, quan viên Lễ Bộ, cùng một số ngục tốt, Đại Ngu xuất hiện buổi lễ đăng cơ kỳ quặc và khó hiểu đầu tiên trong lịch sử.
Đế vương không có một bộ long bào tươm tất, chỉ đơn giản chọn vài bộ quần áo còn chưa hỏng trong biến cố cung đình của tiên đế, không chọn ngày giờ tốt, không quan tâm đ ến địa điểm nhân vật mà vội vã tổ chức lễ đăng cơ cho Thịnh Thừa Lệ một cách qua loa.
Ngay cả bản thân đương sự cũng hoang mang sợ hãi, khi gã nhận ra thì đột nhiên cười tới tê tâm liệt phế, cười đến ho sặc sụa, gần như ho ra cả tim gan. Sau khi ho xong lại bắt đầu khóc, cười lớn mà khóc, nước mắt pha lẫn máu từ mắt chảy xuống, nhỏ từng giọt xuống quần áo khiến chiếc long bào vốn đã nhàu nhĩ trở nên khó coi hơn, quả thực những thứ này không nên xuất hiện trên người một "hoàng đế".
Thịnh Thừa Lệ chỉ còn một tay có thể cử động, tức giận muốn xé rách long bào xuống, nhưng lễ chưa thành, ngục tốt vừa không cho gã động đậy vừa đỡ gã lên, để gã hoàn toàn nghe xong quy trình đế vương đăng cơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-phu-om-yeu-benh-tat/178659/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.