Gần đây con đường làm quan của Lục Chung rộng mở.
Phan Lôi vẫn ít nói như cũ, nhiều lúc còn đờ người ở trong phòng.
Cho dù vậy, Lục Chung vẫn rất vui vẻ.
Phan Lôi bị anh quấn lấy không có cách nào đành qua quýt vài câu, hiển nhiên anh cũng thỏa mãn.
Sau khi trao đổi, Lục Chung mới hiểu trước kia Phan Lôi yêu anh nhiều bao nhiêu.
Yêu một người, mới thích ở bên cạnh kề cận anh.
Yêu một người, mới ôm cô mọi lúc mọi nơi không buông.
Bất quá, chuyện đã là quá khứ, anh chưa bao giờ xoay đầu lại nhìn, cũng không có tư cách hối hận.
Trong lòng anh, chỉ cần Phan Lôi ở bên cạnh anh, vậy đủ rồi.
Quản gia thấy hai người họ hòa hợp, thay đổi phương pháp chuẩn bị món ngon cho Phan Lôi.
Sau khi Phan Lôi từ tầng hầm ra ăn cơm cũng ít, mặc kệ quản gia làm gì, đều chỉ nếm chút đỉnh.
Một câu thôi, bất chấp quản gia cố gắng thế nào, Phan Lôi cũng không béo nổi.
Lục Chung cực kỳ bất mãn với việc này, sau khi Phan Lôi gầy, khối nặng trịch trước ngực cũng nhỏ lại.
Một lần anh không cẩn thận đề cập, còn bị Phan Lôi tức giận cào.
Sau đó, anh nâng cánh tay bị cào đỏ thở dài, nhưng chẳng dám nhắc nữa.
Ban đầu Lục Chung cảm thấy tẻ nhạt.
Công ty không cần anh đi, anh ở nhà rảnh rỗi sẽ chơi game thuận tiện đá đá tiểu Kim, một ngày trôi qua cực kỳ thư thái.
Nếu không có Lục Tư mỗi ngày đều giục anh đi Mỹ chữa bệnh, thì càng hoàn mỹ hơn.
Khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/viec-xau-trong-nha/41302/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.