Mộc Thanh hoài nghi xương sườn của mình đã bị đè gãy, lúc cô đang cảm thấy thở không thông, thì trên người chợt nhẹ bẫng, chỉ thấy con chim to đã bị ném ra ngoài ngã xuống mặt đất, dường như cô bị người ta tóm lấy cổ lôi ra từ chỗ lõm rễ cây. 
Là người đàn ông kia. Giờ phút này chỉ thấy trong ánh mắt hắn nhìn cô tràn đầy tức giận, giống như là một loại. . . . . . tức giận gặp phải phản bội ? 
Hắn hướng về phía cô càng không ngừng gầm rú. Âm thanh chấn động cả các vùng lân cận và các loài chim đang nghỉ ngơi ở trong rừng, phành phạch nổi lên tiếng đập cánh loạn xạ. 
Đương nhiên Mộc Thanh không hiểu hắn đang nói cái gì. Nhưng mà đột nhiên cô có hiểu một chút. Buổi sáng người đàn ông này cỡi trói tay, ném quả dại cho cô, hàm nghĩa của phen hành động này là….. 
Hắn cảm thấy mình tín nhiệm cô, nhưng cô lại phản bội tín nhiệm của hắn, cho nên giờ phút này hắn mới tức giận như vậy? 
Chỉ là hắn vẫn không quên trói chân cô bằng một sợi dây thừng, mặc dù sợi dây kia dùng tay mở một chút là có thể cởi ra. 
Khi trong tiềm thức của hắn, cô chính là con mồi hoặc là tù binh, đồ vật của mình hắn, hiện tại tù binh chạy, đương nhiên là hắn phải giận. 
Trong lòng Mộc Thanh oán thầm. Nhưng trên mặt cũng không dám hiện ra. Chẳng qua là ngồi dưới đất cúi đầu nghe hắn gào thét, tay của mình chạm vào xương sườn từ từ sờ xem. 
Cô sợ vạn 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-co-y-dien/1527879/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.