3 giờ chiều, Kiều Thiệu Bắc lái xe về biệt thự, ‘bận rộn’ đến nỗi cơm trưa hắn cũng chưa kịp ăn.
Đang đứng trong vườn tưới nước giúp mấy dì giúp việc, Dương Dương và Nhạc Nhạc lập tức chạy tới chào đón hắn.
“Ba Kiều, ba ăn cơm chưa?”
“Ba Kiều, ba xong việc bận rồi ạ?”
Tuy tâm tình đang vô cùng trầm trọng nhưng Kiều Thiệu Bắc vẫn ép mình mỉm cười thật tự nhiên, nói: “Ba Kiều xong việc rồi, cũng đã ăn cơm. Đồ đạc hôm nay được đưa tới rồi chứ?”
“Đưa tới rồi ạ, sắp xếp xong hết rồi. Là mấy dì giúp việc phụ giúp đó, mấy dì đó vất vả cả ngày nên bọn con giúp tưới hoa trong vườn.”
Xoa đầu hai con trai, Kiều Thiệu Bắc hỏi: “Ba Triển và ba ba đâu?”
“Ba ba muốn học lại cách sử dụng máy tính, ba Triển đang dạy cho ba ạ.”
“Để ba Kiều đi xem hai người họ thế nào.”
“Vậy ba mau đi đi, hoa còn chưa tưới xong. Ba ba và ba Triển đang ở thư phòng trên lầu.”
“Ngoan, các con đi làm nốt đi.”
Không cản trở công việc của bọn trẻ, Kiều Thiệu Bắc nhìn con trai chạy tới cầm bình nước bằng cao su, tiếp tục tưới nước. Khi hốc mắt đỏ hoe, hắn mới vội vã bước nhanh vào nhà.
Từ lão gia và Từ nãi nãi không có trong phòng khách, hẳn là còn đang ngủ trưa, Kiều Thiệu Bắc đi lên lầu, đứng trước thư phòng, gõ cửa.
“Mời vào.”
Kiều Thiệu Bắc mở cửa đi vào.
Đang ngồi bên Cố Khê để chỉ dẫn những kiến thức cơ bản về máy tính, Triển Tô Nam quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-khe/1143790/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.