Lương Ngữ Hinh cảm thấy, bọn họ cần phải nói chuyện tử tế rồi.
Nhưng mà, căn bản là không có thời gian nói chuyện, lúc Lục Hạo đi ngắm sofa ở trong trung tâm thương mại nhận được điện thoại, lúc đó Lục Ninh kéo ra âm lượng còn lớn gấp mấy lần bình thường vô cùng kích động, “Anh! Sáng sớm mẹ gọi điện đến cho em, em không nghe máy, em rất ngoan chẳng nói điều gì cả! !”
Lục Hạo chờ đợi tiểu muội nhà mình nói tiếp.
“… Thật là hiếm đó điện thoại của mẹ tắt máy rồi! ! ! ! !”
Loại sự việc này đối với đồng chí Lâm Tịch mà nói, vậy chính là rất không bình thường rồi.
Lục Hạo nhíu chặt mày lại, chỉ chỉ vào chiếc ghế sofa bằng da thật bên chân bảo nhân viên bán hàng thanh toán, đồng thời dặn dò em gái: “Đừng có nói loạn lên khắp nơi.”
“Vâng, vâng em rất ngoan chẳng nói gì hết cả, anh, anh phải tin tưởng em! ! !” Cô chính là vì sợ bản thân mình nói lộ miệng mới từ chối nghe điện thoại của mẫu hậu bệ hạ, ai biết được sự việc vẫn cứ bại lộ rồi.
Lục Hạo ừm một tiếng, hỏi thêm một câu: “Bây giờ em đang ở đâu?”
“Chỗ của chị dâu! ! ! !”
“…” Lục Hạo cảm thấy, Lục Ninh em ở trước mặt người phụ nữ của anh hét kêu toáng lên chuyện mẹ anh muốn giết đến còn nói là chẳng hề nói gì hết sao? ! ! !
Lương Ngữ Hinh thực sự là bị dọa rồi, sáng sớm Lục Hạo bước trước rời đi thì bước sau Lục Ninh đã đến, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-man/1772561/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.