Nhà họ Vương vừa dọn đến chỗ ở mới, chuyển từ Đức Thắng Môn đến căn nhà lớn ở ngoài Đông Hoa Môn, gần Tử Cấm Thành hơn. Khi giàu có hơn, người ta thường muốn xin ít vía cao sang.
Hôm nay Vương Lâm hiếm khi ở nhà, một phần là vì dịp tân gia, mặt khác là vì thu nhập thời gian gần đây nhiều đến mức không đếm xuể. Bọn Hán gian cần mạng không cần tiền, vàng bạc như nước chảy vào nhà. Hôm nay đúng dịp hội chùa Bạch Tháp ở phía tây thành phố, bà cụ và người giúp việc đi hội chùa nên trong nhà ít người, Vương Lâm quyết định đóng cửa kiểm kê tài sản kỹ càng.
Trước đây con đường làm quan của ông ta không suôn sẻ, đến tuổi này mới chỉ là một cán bộ cấp khu vực, từ lâu đã không còn hy vọng vào chuyện làm quan nữa. Quan niệm “chức vị là gốc” đã chuyển thành “tiền là gốc”, bây giờ đặt chữ “tiền” lên hàng đầu, bộ ngành nào kiếm chác được nhiều thì ông ta vào bộ ngành đó, chẳng quan tâm chức to hay nhỏ.
Chỉ trong ba tháng, thu nhập đã nhiều hơn mười năm trước đó cộng lại.
Bên ngoài vang lên tiếng máy hát, là một vở kinh kịch.
Bà vợ đang khẽ hát theo lời kịch: "Vạt áo xanh duyên dáng thướt tha, tám báu* ngọc ngà trên trâm lấp lánh..."*
*Trâm cài đầu được trang trí bằng tám loại báu vật quý giá. Trong văn hóa cổ truyền Trung Hoa, "bát bảo" thường đại diện cho tám loại vật phẩm hoặc biểu tượng mang ý nghĩa tốt lành, phú quý, và cao sang. *Vở kịch "Mẫu Đơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vinh-quang-trong-thu-han-ly-cuu-tuan/2708274/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.