Bạch Tố Khoan chọn thuê nhà ở ngõ Sa Mạo là vì nó gần nhà họ Vương, thuận tiện cho việc thực hiện kế hoạch bắt cóc Vương Lâm.
Tối nay cô tới nhà họ Vương hai lần, khi quay về nhà trọ lần thứ hai, con ngõ yên tĩnh đến mức cô có thể nghe thấy tiếng thở của chính mình.
Cô và Lưu Phượng Tảo cùng đẩy chiếc xe kéo vào sân.
Bên trong và bên ngoài đều tối đen như mực, bà Ngô và Nhị Nha đã dỗ cặp song sinh ngủ từ lâu.
Hai người vào gian phòng phía tây, thay đồ cải trang ra rồi rửa ráy nghỉ ngơi.
...
Trong hầm tối, Vương Lâm cố gắng cựa quậy để thử nới lỏng những sợi dây trói ra, nhưng không có tác dụng gì cả. Cuối cùng ông ta kiệt sức dựa vào tường, trong lòng hy vọng vợ con đã nhận được thư và nhanh chóng rời đi.
Bỗng nhiên, có một bóng người bước xuống từ miệng hầm.
Thân hình cao ráo, không phải Bạch Tố Khoan mà là Lưu Phượng Tảo.
Một luồng dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng Vương Lâm.
Lưu Phượng Tảo im lặng tiến lại gần, trong lòng kìm nén cơn phẫn nộ tột độ khiến cánh tay run lên, suýt chút nữa làm rơi con dao phay trong tay xuống.
Cha cô ấy bị bức hại đến chết, mẹ bị lôi lên phố bêu riếu, nỗi hận thù của cô ấy với nhà họ Vương đã ăn sâu vào xương tủy.
Vương Lâm cảm nhận được sát khí, sợ hãi nói: "Cô định làm gì? Không có bức ảnh đó thì các người không lật đổ nhà họ Mễ được đâu!"
"Ông nghĩ tôi sẽ quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vinh-quang-trong-thu-han-ly-cuu-tuan/2708282/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.