Vụ án bị đảo ngược một lần nữa!
Bạch Tố Khoan vô cùng bàng hoàng.
Cô đã rất cố gắng trong suốt thời gian qua, chậm rãi bước từng bước trong bóng tối, làm hết sức có thể, nhưng vết nhơ vẫn không thể rửa sạch.
Sau nỗi khiếp sợ, cô chỉ biết cười chua chát. Hay cho Cư Nhân Đường công chính liêm minh, nhưng ngay cả nơi cao như thế mà cũng để bọn chuột sói lộng hành, người bình thường phải tìm đến đâu để kêu oan đây?
Trứng chẳng chọi nổi đá, châu chấu sao mà đá đổ được xe.
Có lẽ có thể gi3t chết kẻ thù, nhưng vết nhơ của mẹ cô không thể nào rửa sạch. Đây chính là kết quả cuối cùng sao?
Em gái cô không cam lòng, gục xuống bàn khóc nức nở.
Nếu là trước đây, Bạch Tố Khoan sẽ quát em gái ngừng khóc, sẽ nói với em gái rằng nước mắt chẳng thể giải quyết được gì, sẽ ra lệnh cho cô ấy phấn chấn lên.
Nhưng bây giờ, mắt cô dại ra, ngẩn ngơ nhìn những dòng chữ lạnh lẽo trên tờ báo.
Cô là người lên kế hoạch cho mọi hành động, nỗi đau và thất vọng của cô còn sâu hơn cả em gái.
Thế giới tăm tối, giơ tay lên không thấy năm ngón, chỉ có ánh đèn lẻ loi, cuối cùng cũng không biết bước tiếp theo phải bước như thế nào.
Lưu Phượng Tảo không cam lòng nói: "Công lý ở đâu! Không, đừng nản chí, có lẽ Vương Lâm thật sự có ảnh hiện trường vụ giết người, chúng ta ép ông ta nói ra. Không, không cần ép đâu, chẳng phải ông ta nói chỉ cần gửi thư báo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vinh-quang-trong-thu-han-ly-cuu-tuan/2708287/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.