Mặt trời vừa nhú lên, đoàn tàu từ Phụng Thiên mới vào ga. Cảnh sát và quân đội túc trực ở các cổng ra vào, cẩn thận kiểm tra đối chiếu những người phụ nữ trẻ và các cô gái. Cấp trên thần thông quảng đại, lấy được tấm ảnh nhập học năm mười sáu tuổi của Bạch Tố Khoan từ Đại học Phúc Đán.
Theo mô tả của các giảng viên ở Đại học Tề Lỗ, Bạch Tố Khoan có cuộc sống nghèo khó, ăn mặc giản dị, là một hình mẫu điển hình của giới tri thức thanh bần. Dù gương mặt đã thay đổi nhiều so với bức ảnh nhập học năm mười sáu tuổi, nhưng thần thái vẫn rất giống.
Hành khách lần lượt rời khỏi sân ga, khu vực đứng chờ lên tàu dần vắng lặng. Chuyến tàu này lại không có kết quả gì, người đứng đầu cuộc truy bắt chán trường ngậm điếu thuốc, trong lòng nghĩ thầm: "Mẹ kiếp, cả Bắc Bình sắp bị lật tung lên rồi mà vẫn không thấy bóng dáng cô ta đâu!" Anh ta rít hai hơi thuốc rồi ném xuống đất dập tắt, cáu kỉnh chỉnh lại mũ quân đội trên đầu. Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ phía sau: "Làm phiền, có thể cho tôi đi qua không?" Giọng nói trong trẻo, êm dịu như làn gió xuân. Anh ta quay đầu lại, tim đập rộn ràng. Phía sau anh ta là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, môi đỏ, mắt sáng, cổ thiên nga thanh thoát. Chiếc sườn xám thiết kế phần cổ lông chồn tôn lên thân phận quyền quý của cô, dù vẻ ngoài ôn hòa nhưng vẫn toát lên chút kiêu sa khó giấu. Sự kiêu sa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vinh-quang-trong-thu-han-ly-cuu-tuan/2708294/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.