Mộ Bắc Ngật vuốt trán, đột nhiên nhớ ra, Tiểu Mạch vẫn thường tắm cho Nám Nám, nên bây giờ anh cũng phải tắm rửa cho cô, anh bất lực không biết nên làm thế nào.
Mộ Bắc Ngật không còn cách nào, đành nói: “Được rồi, mẹ rửa cho con”
Trong bồn tắm nổi lên rất nhiều bọt, Cố Tiểu Mạch ngồi vui vẻ ở trong bồn, Mộ Bắc Ngật mặc một chiếc áo sơ mi, nhẹ nhàng rửa mặt cho Cố Tiểu Mạch, cô lại cười đùa vui vẻ.
Đôi mắt Mộ Bắc Ngật càng thêm đen tôi, nếu bây giờ cô không ngĩ anh là mẹ, Mộ Bắc Ngật tuyệt đối sẽ không bao bản năng của mình đến như vậy, chắc chắn sẽ khiến cô không thể ra khỏi phòng tắm này!
Cố Tiểu Mạch nhìn Mộ Bắc Ngật ăn mặc quần áo chỉnh tề, lập tức thân mật nói: “Mẹ ơi, mẹ đừng chỉ tắm cho con, mẹ cũng nên nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ đi.”
Nếu như anh cởi bỏ quần áo, liệu Cố Tiểu Mạch có thể lấy lại chút lí trí nào không nhỉ?
Mộ Bắc Ngật nghĩ vậy lập tức cởi đồ, nhưng kết quả là Cố Tiểu Mạch không hề phản ứng, không hề để ý đến Mộ Bắc Ngật.
Hai người đều mặc áo choàng tắm lại, Mộ Bắc Ngật ôm Cố Tiểu Mạch, mệt mỏi đi tới bên giường: “Bây giờ thì ngủ đi, nghỉ ngơi cho tốt nhé”
“Mẹ ơi, mẹ hát ru cho con nghe trước khi đi ngủ đi” Cố Tiểu Mạch hồn nhiên nói.
Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-a-dung-nghi-tron-thoat-anh/2320673/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.