Nhưng lúc này Cố Tiểu Mạch chỉ để ý đến Nám Nám mà không hề chú ý đến ánh mắt của Mộ Bắc Ngật, chỉ trong nháy mắt, Mộ Bắc Ngật lấy lại lý trí của mình, cô đã là người đã có con rồi!
Xe cấp cứu nhanh chóng đến bệnh viện, Nám Nám sắc mặt nhợt nhạt nằm trên cáng, được y tá đẩy vào phòng cấp cứu, Mộ Bắc Ngật nhảy từ trên xe cấp cứu xuống muốn đi đến đỡ Cố Tiểu Mạch.
Không ngờ Cố Tiểu Mạch đã tự mình bước xuống, không quan tâm vết thương trên người, vội vàng đi cùng cáng vào bên trong.
Mộ Bắc Ngật chỉ nhìn thấy một bóng dáng trắng lóa vụt qua, anh vô thức nhíu mày, tìm kiếm bóng dáng của Cổ Tiểu Mạch, trong lòng cứ có cảm giác gì đó rất kỳ lạ, không đoán được cũng không thể nào hiểu được.
Mộ Bắc Ngật chỉ nhớ lần trước ở đường cao tốc mất kiểm soát, còn lần này...anh nhấc chân bước vào trong bệnh viện, không nhịn được mà muốn đi xem tình hình của Nám Nám.
| Lúc Mộ Bắc Ngật đi đến, Cố Tiểu Mạch hai tay vẫn đan chặt vào nhau, như đang cầu nguyện, đôi mắt sưng đỏ vì khóc, đầu cúi xuống càng khiến người ta đau lòng, ánh mắt của Mộ Bắc Ngật lướt đến chân cô, trên bàn chân trắng nõn chỉ còn lại bụi bặm bùn đất lẫn cả vết máu.
Anh đi về phía trước, giọng nói lãnh đạm, “Nám Nám không có vết thương nặng, cô không cần quá lo lắng...” Lúc đó anh ôm chặt Nám Nám ở trong lòng.
“Anh không hiểu được đâu” Cố Tiểu Mạch điên cuồng lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-a-dung-nghi-tron-thoat-anh/2322141/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.