Trong đại sảnh náo nhiệt ầm ĩ, nam nữ ăn mặc quý phái ăn uống linh đình. Hoa lệ mỹ hảo che dấu toàn bộ sự xấu xa ẩn bên trong.
“Minh, không phải nói bạn gái cậu cũng tới sao? Người đâu?” Hoàng Trạch Khải hì hì cười hỏi bạn tốt.
“Bảo bảo không thích nơi thế này, tôi không mang cô ấy tới.” Nghĩ đến cô gái nhỏ ôn nhu, trên khuôn mặt lãnh khốc của Cố Hạo Minh xẹt qua một tia ôn nhu,
“Ái chà, không nghĩ tới huấn luyện viên mặt lạnh của chúng ta cũng tìm thấy tình yêu rồi. Trời ơi, nữ thần ơi em ở đâu, tới thu tôi đi!” Hoàng Trạch Khải oán giận.
“Tìm thời gian gặp mặt một chút nhỉ.” Chàng trai bên cạnh toàn thân tây trang đen cao quý thanh lịch loạng choạng cầm ly rượu, khuôn mặt khôn khéo sành sỏi có vài phần tương tự Cố Hạo Minh.
“Tôi cũng nghĩ như vậy, nếu không ngày mai đi, ngày mai cô ấy không phải trực ban.”
“Đúng rồi, Minh, còn chưa hỏi cậu, bạn gái cậu làm gì, sao có thể khiến cậu coi trọng đây?” Hoàng Trạch Khải cà lơ phất phơ ngồi trên ghế sofa màu đỏ, lưu manh hỏi.
“Nhan Nhuế Ninh, năm nay 25 tuổi, bằng cấp nghiên cứu sinh. Đảm nhiệm vị trí bác sĩ chính đã 4 năm tại bệnh viện ngoại khoa hàng đầu thành phố, danh tiếng vô cùng tốt, người ôn nhu. Là một cô gái vô cùng thông minh. Trong nhà có 3 người, cha, mẹ kế cùng một cô em gái kế, quan hệ giữa cô ấy và người trong nhà không được tốt cho lắm.” Một gọng kính chặn trước hai tròng mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-bac-si-buong-binh-cua-thu-truong/409821/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.