“Cuối cùng Cố Phong Diệp và nhà họ Từ đã hòa giải rồi!”
Ninh Noãn Noãn nghe được tin này khi đang đi dạo phố với Bùi Ôn Ôn. Bùi Ôn Ôn luôn quan tâm đến Cố Phong Diệp.
Hôm nay vốn dĩ Ninh Lăng Trần phải làm thêm giờ, nhưng anh lại gọi điện bảo rằng đã về nhà.
Là một cô em dâu tinh tế, Ninh Noãn Noãn không do dự đưa Bùi Ôn Ôn về nhà để cô ấy hẹn hò với anh trai mình.
Ninh Noãn Noãn vừa ngân nga vài giai điệu nhỏ vừa về nhà, cũng chẳng thèm báo trước cho Lục Yến một tiếng.
“Ông xã~”
Cô mở cửa, chưa kịp đổi giày đã lao ngay vào phòng khách.
Lục Yến đứng dậy nhìn cô, Ninh Noãn Noãn nhào vào ôm anh, cười khúc khích.
“Anh nói đúng thật, Cố Phong Diệp và Từ Viễn Châu đã hòa giải rồi, ấy -”
Ninh Noãn Noãn đột nhiên thả tay ra, bịt mũi ngửi ngửi trên người Lục Yến, trời ơi, mùi thuốc lá, cô còn thấy trong thùng rác có tàn thuốc bị che dưới đống khăn giấy nữa?
Ninh Noãn Noãn trợn tròn đôi mắt to tròn của mình!
“Anh hút thuốc à…”
“Hả? Không phải anh.”
Lục Yến cười cười, vô tội lắc đầu: “Là bố anh hút đấy, ông ấy vừa đi, anh đang định dọn sạch.”
Đang nói thì Lục Phương Châu mở cửa bước vào.
Lục Yến cười nói: “Bố, lại đến đây hút thuốc à, đừng hút nữa, Noãn Noãn về rồi.”
Lục Phương Châu ngớ người: “… Hả?”
Lục Yến vào bếp lấy vài túi lớn đưa cho Lục Phương Châu.
“Đây là đồ bố gọi, có thịt nướng và bia, sau này đừng lén ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-chong-gioi-dien-thanh-sac-dia-qua/2910757/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.