Ninh Noãn Noãn nhận được cuộc gọi từ bố ruột, mời cô đi ăn. Cô vui vẻ nhận lời, nghĩ rằng ông sẽ bàn về chuyện sính lễ của cô. Kết quả -
“Điềm Điềm cũng bằng tuổi con rồi, cũng nên tính chuyện kết hôn. Lâm Thanh Tễ không tệ, bố biết con khá thân với cậu ấy, muốn nhờ con làm mai giúp.”
Ninh Noãn Noãn há hốc miệng, thật sự bị sự trơ trẽn của bố mình làm cho sững sờ.
“Bố, bố biết Lâm Thanh Tễ là bạn trai cũ của con chứ?”
“Bố biết.”
Ồ, hóa ra bố ruột cô đúng là không biết xấu hổ.
Ninh Trác Trí cười cười: “Chuyện này có gì to tát đâu, chẳng phải Từ Viễn Châu cũng là bạn trai cũ của con, nhưng vẫn cưới bạn thân nhất của con đó thôi. Lục Yến chẳng để tâm chút nào. Cậu ấy rộng lượng, con với Lâm Thanh Tễ qua lại, chắc Lục Yến cũng không ý kiến gì đâu.”
Chết tiệt, đúng là độ mặt dày này khiến cô muốn khóc ròng vì cảm động luôn.
Mắt Ninh Noãn Noãn đỏ hoe, xúc động trước sự kiên trì không biết mệt mỏi, mấy chục năm vẫn trước sau như một của bố mình trong việc “không cần mặt mũi”.
“Noãn Noãn, Điềm Điềm là em gái ruột của con, máu mủ tình thâm mà.”
Ninh Trác Trí bắt đầu chơi bài tình cảm.
Được thôi, đừng lôi mấy thứ sáo rỗng đó ra. Ninh Noãn Noãn cười ngọt ngào, nhích lại gần, đôi mắt long lanh nhìn bố: “Vậy nếu con giúp, bố định thưởng gì cho con đây? Con sắp kết hôn rồi, thế mà chẳng thấy bóng dáng sính lễ đâu cả.”
Ninh Trác Trí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-chong-gioi-dien-thanh-sac-dia-qua/2910759/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.