Để cho mọi người nhìn thấy.иɦũ ɦσα Vu và một người giúp việc, còn có Trình ɖu͙ƈ Tú và Tông Khải Phong, tất cả đầu ở đây, nếu như là buổi tối…Tông Cảnh Hạo vùi vào cổ cô cười: “Vậy có phải về phòng là tốt nhất không.”Lâm Tân Ngôn nhìn bóng cây bên ngoài, đầu óc quay cuồng, thị lực của cô cũng bị mờ đi, mơ hồ đáp lại một tiếng “vâng”.
Âm thanh rấtthấp nhưng Tông Cảnh Hạo vẫn nghe rõ.Anh ôm eo cô ngồi xuống sofa, Lâm Tân Ngôn ôm lấy cổ anh, chủ động hôn lên môi anh.Trong phòng khách chưa bật đèn, chỉ có ánh trăng rọi vào từ cửa sổ.
Tông Cảnh Hạo vừa đáp lại nụ hôn của cô, vừa bế cô lên lầu.Cửa phòng tầng hai bị đẩy ra, Lâm Tân Ngôn lý trí nói: “Hai đứa trẻ vẫn còn ở dưới…”“Chút nữa anh sẽ bế em xuống.”“Nhưng…”Ngón tay anh đè lên môi cô, lướt nhẹ đôi môi mềm mại của cô.
Anh nhìn xuống, ánh trăng chiếu vào làm sáng một nửa khuôn mặt anh, phong lưu mà có chút lưu manh.
Anh luồn vào bên trong áo cô, rồi dừng lại ở ngực: “Trong này chỉ được nghĩ về anh thôi.”Anh áp khuôn ngực chắc chắn của mình vào cô, cánh tay ôm quanh eo cô.
Anh hôn lên tóc, vành tai cô, rồi thuần thục cởi từng cúc áo của cô ra.Lâm Tân Ngôn rùng mình.Đối diện với anh, Lâm Tân Ngôn không bao giờ có được ưu thế.Kể cả bắt đầu chủ động, nhưng cuối cùng vẫn lai là bị động.Còn anh, vừa bá đạo lại ngang ngược.Cuối cùng Lâm Tân Ngôn chìm vào giấc ngủ, cô bị anh làm cho không còn chút sức lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-cu-mang-thai-anh-yeu-em/1203859/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.