" Lộ Khiết, cô không thể gọi tôi bằng tên được à?."
" Không được."
...
" Lộ Khiết, cô tuyệt tình đến thế sao?."
" Phải, tôi rất chán ghét cuộc hôn nhân này và anh"
...
" Lộ Khiết, đừng...đừng li hôn được không?."
" Cao tổng, tôi muốn rời khỏi anh, tôi đã đợi đến giây phút này lắm rồi."
Trước mặt Lộ Khiết là chính cô, cô đang kí vào tờ đơn li hôn, sau đó lạnh nhạt kéo vali ra khỏi Cao gia.
Cao Bác Văn không đụng vào bút, anh cầm lên rồi nhìn cô đang rời đi, không hiểu lúc đó anh ngã xuống, ánh mắt đầy tuyệt vọng.
Lúc đấy...Cao Bác Văn thật sự muốn cô ở lại và thay đổi quyết định sao?
...
Lộ Khiết mở mắt ra, đầu truyền đến cảm giác đau. Phải rồi, cô bị ba tên khốn đó đập đầu vào tường mạnh như vậy.
Cô lờ đờ quan sát nhìn xung quanh, ở đây...chỉ có ba tên sao?
" Đại ca, con nhãi đó tỉnh lại rồi kìa."
Một tên lên tiếng.
Tên trông đáng sợ nhất trong ba tiến đến, hắn nắm lấy tóc cô:" Cô em tỉnh rồi sao? Có muốn trải nghiệm những trò vui không?."
Lộ Khiết bật cười lớn, cô liền đổi ánh mắt, liếc hắn một cái:" Tên khốn, đau....đấy".
" Haha, đau sao?." Hắn buông tay ra khỏi tóc cô, đứng dậy ngẩn cao mặt nhìn xuống Lộ Khiết.
" Dù sao mày cũng là vợ của Cao Bác Văn, chịu đau thay thằng đấy cũng là chuyện bình thường thôi."
Lộ Khiết càng nghe càng cảm thấy buồn cười, cô chống tay ngồi dậy. Tuy còn yếu, nhưng cô vẫn đủ sức đứng lên.
" Chuyện bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-cu-mat-tri/1828251/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.