Lâm Tiêu không từ chối:
- Đi.
Đoàn người ra cảng, đi hướng cửa thành gần đó.
Thành trì trên Đảo Đao Vương tên là thành Đao, chiếm diện tích không lớn, nhỏ hơn Thành Tân Vệ nhiều. Nhưng số võ giả vào thành trì đông như trẩy hội, xếp hai hàng dài trước cổng. Chính giữa hai đội là con đường trống.
Thấy nhiều võ giả đến, mấy võ giả canh gác cửa thành cao giọng quát:
- Mỗi người vào Thành Đao phải giao nộp năm trăm lượng, xếp hai hàng, không được chen lấn. Võ giả đến Hóa Phàm cảnh hậu kỳ có thể đi đường chính giữa, phí vào thành vẫn là năm trăm lượng.
Nhiếp Phúc dẫn Lâm Tiêu, Nhiếp Lãng đi đường chính giữa:
- Chúng ta đi từ giữa.
Mấy võ giả giữ cửa thành thấy Nhiếp Phúc thì biểu tình cung kính tiến lên chào:
- Thì ra là Tổng quản Nhiếp Phúc và Nhiếp Lãng thiếu gia, mau mời vào.
Nhiếp Phúc giới thiệu Lâm Tiêu với mấy võ giả:
- Vị này là khách của Nhiếp gia chúng ta.
Các võ giả cười chào Lâm Tiêu:
- Vâng vâng, hoan nghênh thiếu hiệp quang lâm Thành Đao.
Lâm Tiêu cười đáp lễ.
- Là người của Nhiếp gia.
- Một trong hai đại gia tộc của Thành Đao, Nhiếp gia và Khương gia cùng quản lý Đao Vương cốc.
- Nhưng mà giá ở đây cắt cổ nhau quá, vào vòng ngoài Đao Vương cốc một ngày phải nộp một vạn lượng, ở bên trong một ngày thì mười vạn lượng, còn đến sâu trong vực đao nhất thì cần một trăm vạn lượng một ngày. Khương gia, Nhiếp gia kiếm được vố lớn.
- Suỵt, nhỏ giọng chút, đắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/200049/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.