Lâm Tiêu mỉm cười nói:
- Hèn gì con sông này gọi là Sông Đao Lãng , có vài phần ý cảnh sóng đao. Các lớp sóng như đao phong vô cùng tận, tầng tầng lớp lớp, mãi mãi không dứt.
Đột nhiên mắt Lâm Tiêu sáng lên:
- Sóng đao vô tận, tầng tầng lớp lớp, mãi mãi không dứt.
Một loại cảm ngộ dâng lên trong đầu Lâm Tiêu, làm tim hắn đập nhanh.
Các loại đao pháp lướt nhanh trong đầu Lâm Tiêu. Có Nghênh Phong Nhất Đao Trảm, Phá Sơn đao pháp, Luân Hồi Đao quyết, Cuồng Thú đao pháp đã từng tu luyện, có Song Tử đao pháp Lâm Tiêu từng gặp. Có Đoạn Thủy Đao quyết, Thiên Lưu Thập Tam Trảm ở Thành Đại Viêm.
Keng!
Trên mũi tàu, Lâm Tiêu đột nhiên rút đao chém tới trước. Lâm Tiêu không phát ra nguyên lực đáng sợ của mình, hắn chỉ thi triển đao pháp, từng đao thế tầng tầng lớp lớp, lần lượt chém ra.
Vù vù vù!
Đao phong sắc bén chém vào gió sông cắt da phát ra tiếng ù vang. Lâm Tiêu chìm đắm trong đó, hắn chìm trong ý cảnh sông lớn, sóng cồn, gió rít.
Đao phong sắc bén, một số lữ khách, hộ vệ bị tiếng luyện đao của Lâm Tiêu hấp dẫn. Hộ vệ thương hội không nói gì.
Mấy tên nhà giàu bụng phệ thì cười to bảo:
- Nhìn kia, bên này có thiếu niên đang luyện đao!
- Đứng ở mũi tàu luyện đao trên mặt sông Sông Đao Lãng , ha ha ha,, rất có ý cảnh.
- Có lẽ là đệ tử nào đó trong gia tộc trên phạm vi Sông Đao Lãng đi ra rèn luyện? Tuổi còn nhỏ mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/200055/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.