Dù ai nấy cũng dốc hết sát chiêu vào người Hắc nhưng có vẻ nhiêu đây là chưa đủ. Đột nhiên hắn bóp cổ Thiên Tôn rồi gằn nên từng tiếng:
- Đủ chưa? Đánh đủ chưa?
Hắn ném Thiên Tôn đi rồi lập tức có mặt trước Chí Dũng, hắn đấm đến một quyền khiến Chí Dũng mặt xanh như tàu lá chuối mà nôn ra một đống máu. Không gian thần thông rung nên, Thiên Hà lập tức dịch chuyển Chí Dũng về phía sau trị thương. Hắn gào lên:
- Trị thương cho tiền bối, các vị còn lại cùng ta xông lên!
Thiên Tôn lại là người mở màn, từ phía xa hắn lao đến đấm thẳng vào mặt Hắc. Khiến Hắc bay từ trên trời mà đập mạnh xuống đất. Lăng Lịch cũng cởi bỏ giới hạn, một thương cực mạnh lao đến cũng chỉ để lại trên người Hắc một vết xước nhỏ. Đột nhiên có một vài âm thanh phát ra, nó như đến từ Âm Tào Địa Phủ vậy. Đột nhiên Hoàng Tuyền hét lớn:
- Tất cả lùi lại! Mau lùi lại chữa thương!
Minh Đế hay là Diêm Vương đã được Hoàng Tuyền dùng máu và bảy phần của sông nước Hoàng Tuyền đổi lấy một điều kiện của Diêm Vương. Hắn chấp tay lại hô lớn:
- Từ Âm Tào Địa Phủ ta mang người đến đây! Lấy huyết nhục ngấm vào sông địa! Để xin người ban cho một thỉnh cầu!
Diêm Vương khẽ gật đầu với những thứ Hoàng Tuyền đổi lấy, hắn liền đưa ra điều kiện:
- Xin người hãy mang một hồn ba phách của kẻ kia xuống Âm Tào Địa Phủ!
Diêm Vương cũng chỉ khẽ phẩy tay, một luồng khí lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-de-vo-cuc-vo-dao-chi-lo/1269020/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.