Nhìn Tần Lạc đứng ở bên cạnh Hạ Toa , Tô Mạc có chút chần chờ, tiến tới bên tai Hạ Toa nhỏ giọng nói.
“Người nào đó đã trở lại.”
Nghe lời này Hạ Toa không khỏi cả người rùng mình một cái, người đó người đó trở lại, đã trở lại!
“Có chuyện gì sao, Hạ Toa?”
Cảm thấy Hạ Toa rõ ràng đổi sắc mặt, Tần Lạc có chút khẩn trương đem cô ôm vào trong ngực.
“Không biết cô Tô đã nói gì với Hạ Toa ?”
Thấy bộ dạng Hạ Toa trầm mặc không nói , Tần Lạc quay đầu nhìn về phía Tô Mạc, lạnh lùng nói.
“Chuyện này không liên quan gì đến anh .”
Tô Mạc chống lại tầm mắt Tần Lạc , lạnh lùng cười một tiếng nói.
“Mình biết rõ rồi, cám ơn cậu, Tô Tô. Mình có chút mệt mỏi, đi về trước.”
Hạ Toa có chút khẩn trương đem tờ áp phích trong tay vo thành một cục, do dự chốc lát kéo ra một nụ cười không tự nhiên, hướng Tô Mạc gật đầu một cái, trực tiếp xoay người rời đi.
“Uh , giữ liên lạc nhé.”
Tô Mạc gật đầu một cái , hướng về phía Hạ Toa khẽ mỉm cười.
Một đường im lặng, cho đến khi Tần Lạc đưa cô về đến cửa nhà , cô mới phục hồi tinh thần lại, mang theo áy náy hướng về phía Tần Lạc cười cười xấu hổ, cho đến hiện tại đầu óc cô còn là một mảnh hỗn loạn, trống không, chỉ có câu nói kia của Tô Mạc là không ngừng sôi trào ở trong đầu , người kia trở lại.
“Hạ Toa, em có tâm sự?”
Nhìn bộ dạng mất hồn mất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dep-trom-tim-dai-thieu-phuc-hac-dung-phach-loi/805087/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.