Nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, Hạ Toa có chút mất hồn, vốn cho là Tần Lạc chỉ là tùy tiện đưa cô đi, ha ha, không nghĩ tới sẽ đem cô tới nơi này . Đây là một trong những nhà hàng cao cấp nhất của S thị , tên là Tây Đăng Lai, nếu đã vào đây tiêu ít nhất cũng phải là 1888 tệ a. Đây là khách sạn mà người bình thường trốn tránh nhìn cũng sẽ không liếc mắt , nhiều năm trước hai người đã từng đi qua nơi này, khi đó cô lôi kéo tay của hắn nói, một ngày nào đó cô muốn ngồi ở đây , ăn một bữa cơm, uống một ly cà phê, thưởng thức cảnh đêm của S thị . Thời điểm khi cô sắp quên , Tần Lạc lại mang cô tới chỗ này .
"Đẹp không?"
Tần Lạc cưng chìu nhìn Hạ Toa ngồi ở đối diện với mình , dịu dàng hỏi thăm. Nhiều năm trước một câu nói, hắn vẫn nhớ đến bây giờ, hoặc là nói những lời mà Hạ Toa đã từng nói , một chữ cũng không sót hắn đều đặt ở trong lòng.
"Tần Lạc, cám ơn anh!"
Nếu như có người đàn ông đem những lời mà ngươi đã từng nói nhớ rõ rõ ràng , trăm phương ngàn kế vì ngươi thực hiện những nguyện vọng ấy, là mọi người sẽ cảm động đi, từ trong mắt Tần Lạc cô nhìn thấy thâm tình của hắn. Nếu như Tống Tống không xuất hiện, như vậy cô sẽ tiếp nhận Tần Lạc, nhưng không có nếu như, Tống Tống xuất hiện, như vậy tê tâm liệt phế kêu tên của cô, cô không thể nào coi như cái gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dep-trom-tim-dai-thieu-phuc-hac-dung-phach-loi/805100/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.