Đối với lời nói của Tần Lạc , mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ai cũng không có tiếp lời , mọi người đều là người trong một hội, loại lời khách sáo này , thật ra thì tất cả mọi người không thể nào tin tưởng. Cũng không phải nói nhân phẩm của Tần Lạc có điều hoài nghi, mà là thân bất do kỷ, đến cuối cùng vẫn là mỗi người đi một ngả.
"Tôi cũng biết tôi nói lời này, mọi người cũng sẽ không tin tưởng, đừng nói mọi người, dù là tự mình , trong lòng tôi cũng không có đáy, nhưng tôi yêu cô ấy , tôi sẽ cố hết khả năng của mình để bảo vệ cô ấy, quan tâm cô ấy." Tần Lạc nhìn Tiêu Thần, thở dài một hơi nói.
"Tần Lạc, hãy để cho Hạ Toa một con đường sống đi, người nào đó cũng nhanh trở về nước, đến lúc đó..." Tần Di nhìn Tần Lạc muốn nói lại thôi.
"Thật sao?" Không đợi Tần Lạc mở miệng, Tiêu Thần cũng có chút lo lắng hỏi thăm Tần Di, nếu quả như thật là như thế này, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Tần Lạc cùng Hạ Toa ở cùng một chỗ.
"Trở lại thì thế nào? Nguyên bản không phải là hôn ước của anh , tại sao lại can thiệp vào tương lai của anh ." Nhớ tới vụ kết thân buôn bán này , Tần Lạc cảm xúc cũng có chút kích động. Năm đó cha mẹ hắn là thật lòng yêu nhau nhưng bởi vì không môn đăng hộ đối, cho nên bị buộc chia tay, trước kia lúc hắn mười tuổi thì ấn tượng đối với cha mình là là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dep-trom-tim-dai-thieu-phuc-hac-dung-phach-loi/805230/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.