Đối với quyết định của Hạ Toa , Tang Thuyết và Tần Di mặc dù rất ủng hộ, nhưng vẫn có chút không yên lòng, hai người kiên trì muốn tự mình đưa Hạ Toa về nhà.
"Mấy ngày nay thật sự làm phiền mọi người ?" Nhìn Tang Thuyết và Tần Di ngồi ở bên cạnh mình , Hạ Toa có chút ngượng ngùng nói.
"Không có việc gì, trước đi mua điện thoại di động, sau đó đổi lại kiểu tóc khác , sau đó mua một bộ quần áo thật đẹp , đi tới công ty Tần Lạc , khiến cho cái cô Kha Nham kia nhìn một chút, tôi không kém so với cô ." Tang Thuyết ôm bả vai Hạ Toa , an bài.
"Đúng, ý kiến này rất tốt, trước đừng về nhà." Đối với đề nghị của Tang Thuyết , Tần Di suy nghĩ một chút cũng đồng ý, dù sao Hạ Toa cùng Tần Lạc hai người sẽ không thể đơn độc cùng nhau nói chuyện rồi. Huống chi cô cũng nghĩ nhìn xem Kha Nham có cái gì tốt.
"Chị Thuyết, chị thật thiên vị." Nghe ba người đối thoại, Tiêu Thần mím mím môi có chút uất ức .
"Nào có?" Tang Thuyết giơ tay lên vỗ đầu Tiêu Thần một cái, phủ nhận .
"Anh Nhâm ." Bị Tang Thuyết đánh một cái, Tiêu Thần quay đầu nhìn về phía Nhậm Kiến, muốn tìm kiếm một tia an ủi.
"Anh cái gì cũng không thấy, không nghe thấy." Nhậm Kiến cười híp mắt liếc mắt nhìn Tiêu Thần, mở mắt nói dối .
"Các người bắt nạt em." Nhìn phản ứng của Nhậm Kiến, Tiêu Thần bĩu môi, lẩm bẩm.
"Tiêu Thần, nếu như có một ngày em thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dep-trom-tim-dai-thieu-phuc-hac-dung-phach-loi/805237/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.